CEO là gì? Sự khác biệt giữa CEO và chủ tịch hội đồng quản trị như thế nào? Những yếu tố nào để tạo nên một CEO giỏi,…Tất cả những thắc mắc ấy sẽ được giải đáp ngay trong bài viết sau đây của chúng tôi.
Nội dung chính
- CEO là gì ?
- Sự khác nhau giữa CEO và chủ tịch hội đồng quản trị
- Lý do để tách vị trí CEO và chủ tịch HDQT
- Vai trò của một CEO
- Yêu cầu cơ bản để trở thành một CEO
- Danh sách 10 CEO vĩ đại nhất mọi thời đại
- David Packard – Rút lui khỏi CLB CEO
- Katharine Graham – Không khiếp sợ
- William McKnight – Sức sáng tạo kỷ luật
- David Maxwell – Biến quá trình xoay chuyển thành một nghệ thuật
- James Burke – Hành động trước khi khủng hoảng diễn ra
- Darwin Smith- Đặt câu hỏi và dịch chuyển hòn đá
- George Merck – Đặt lợi nhuận chỉ ở hàng thứ hai
- Sam Walton – Vượt qua sự thu hút
- Bill Allen – Nghĩ lớn hơn
- Charles Coffin – Xây dựng một sân khấu cho mọi người cùng trình diễn
CEO là gì ?
CEO là một từ tiếng Anh được viết tắt của Chief Executive Officer với ý nghĩa Giám đốc điều hành. Tuy nhiên hiện nay ở Việt Nam có nhiều từ khác nhau dùng để diễn đạt cho chức vụ này chẳng hạn như tổng giám đốc, giám đốc điều hành, giám đốc công ty. Vậy thực chất CEO là gì?
Đây là những người đảm nhận nhiệm vụ như một vị thuyền trưởng. Bằng trí tuệ và sức lực của mình dẫn dắt con tàu doanh nghiệp vượt qua mọi khó khăn, thách thức của thương trường để phát triển và chạm đến đích thành công. Các công việc của CEO có thể chịu sự quản lý trực tiếp của hội đồng quản trị, tuy nhiên cũng có một số công ty thì CEO sẽ kiêm chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị.
Sự khác nhau giữa CEO và chủ tịch hội đồng quản trị
CEO hay giám đốc điều hành sẽ là người đưa ra quyết định hàng đầu tại một công ty. Trong khi đó người giữ chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị sẽ đảm nhận chức vụ bảo vệ lợi ích của các nhà đầu tư và giám sát toàn bộ hoạt động của một doanh nghiệp.
Thông thường, hội đồng quản trị hay họp nhiều lần trong năm với mục đích đặt ra các mục tiêu dài hạn cho công ty. Đồng thời, những người này sẽ xem xét đến kết quả tài chính, đánh giá mức độ hiệu quả của giám đốc điều hành, quản lý, bỏ phiếu về những quyết định chiến lược mà giám đốc điều hành đề xuất.
Khi CEO muốn thực hiện các quyết định lớn mà không được sự chấp thuận của hội đồng quản trị thì cũng sẽ không thực hiện được. Chủ tịch hội đồng quản trị về cơ bản giống như là ông “trùm” cuối cùng của một doanh nghiệp, tổ chức.
Song, hiện nay phần lớn các chủ tịch hội đồng quản trị sẽ không tham gia trực tiếp vào hoạt động kinh doanh hằng ngày. Nhờ vậy mà việc kinh doanh CEO trở nên linh hoạt hơn rất nhiều trong việc điều hành công ty.
Lý do để tách vị trí CEO và chủ tịch HDQT
Không ít công ty, doanh nghiệp hiện nay có một người đứng ra đảm nhận cả hai vị trí đó là CEO và chủ tích hội đồng quản trị. Điều này rất có thể dẫn đến vấn đề xung đột lợi ích. Chẳng hạn, chủ tịch hội đồng quản trị bỏ phiếu đề xuất tăng lương cho CEO. Nếu CEO làm chủ tịch hội đồng quản trị thì dĩ nhiên sẽ dẫn đến xung đột lợi ích vì anh sẽ bỏ phiếu cho chính mình.
Hay như trường hợp chủ tịch hội đồng có trách nhiệm đánh giá hiệu suất của CEO. Tuy nhiên, nếu CEO đảm nhận luôn cả chức vụ chủ tịch thì việc đánh giá sẽ không còn được khách quan như trước nữa.
Vậy nên, khi quản trị doanh nghiệp thì giải pháp tốt nhất là cần tách rõ nhiệm vụ của CEO và chủ tịch hội đồng quản trị. Hiện nay, ở Anh hay một số quốc gia khác đã có luật pháp cấm không cho CEO và chủ tịch hội đồng quản trị là một người.
Vai trò của một CEO
Thông qua một số chia sẻ ở trên hẳn bạn cũng có thể hình dung được phần nào thắc mắc CEO là gì, cảm nhận được trách nhiệm mà người này phải làm ra sao. Phải hiểu rẳng, bản thân người CEO sẽ vạch ra từng đường đi nước bước của doanh nghiệp, họ chính là chìa khóa quan trọng cho tất cả mọi hoạt động của tổ chức.
Người CEO thành công chung với tổ chức hay công ty là chưa đủ. CEO phải có trách nhiệm lãnh đạo sự phát triển và thực hiện các chiến lược dài hạn với mục tiêu tăng giá trị cổ đông. Tùy theo mỗi công ty khác nhau mà trách nhiệm của người CEO sẽ có sự khác nhau.
Thông thường nó sẽ phụ thuộc vào cấu trúc tổ chức hay quy mô của công ty. Khi công ty có quy mô càng nhỏ thì người CEO sẽ giảm nhận vai trò trực tiếp nhiều hơn. Chẳng hạn như đưa ra các quyết định kinh doanh thấp cấp hơn.
Ngược lại, với công ty có quy mô lớn, CEO thường chỉ đề cập đến vấn đề chiến lược cao cấp và quyết định lớn công ty. Những nhiệm vụ khác sẽ được giao cho quản lý hay nhiều bộ phận khác.
Nhiệm vụ hay vai trò của người giám đốc điều hành sẽ không có một tiêu chuẩn nào. Nhiệm vụ, trách nhiệm và mô tả công việc điển hình của một CEO có thể được gói gọn trong những gạch đầu dòng sau:
– CEO sẽ vạch ra các chiến lược để thực hiện tầm nhìn, sứ mệnh của công ty.
– CEO là người chịu trách nhiệm cho việc lập kế hoạch cũng như định hướng hướng đi cụ thể của một doanh nghiệp.
– CEO chỉ đạo việc xây dựng, thực hiện và triển khai các kế hoạch kinh doanh do chính Hội đồng quản trị phê duyệt.
– Chịu trách nhiệm về lợi nhuận, tăng trưởng của công ty. Đảm bảo đạt được cả mục tiêu ngắn hạn cũng như mục tiêu dài hạn đề ra.
– Đưa ra ý kiến, đề xuất để từng bước cải thiện hoạt động của một doanh nghiệp.
– Xây dựng, phát triển và quảng bá hình ảnh, thương hiệu của công ty.
– Xây dựng và nuôi dưỡng văn hóa của công ty.
– Phê duyệt những vấn đề về chính sách tài chính, theo dõi, kiểm soát và đánh giá để kịp thời điều chỉnh ngân sách, định mức chi phí. Ngoài ra, còn phải duyệt thu chi, chuẩn bị những bản dự toán định kỳ.
– Thẩm định, phê duyệt những dự án đầu tư của công ty.
– Đại diện cho công ty đàm phán, ký kết các hợp đồng thương mại.
– Tổ chức, điều hành, kiểm tra, đánh giá những hoạt động kinh doanh của công ty theo định kỳ.
– Phê duyệt các dự án phát triển, đa dạng hóa sản phẩm, phân phối, tiếp thị sản phẩm ra các kênh thị trường.
– Tổ chức cơ cấu, thiết lập bộ máy quản lý của công ty, vận hành bộ máy nhân sự hiệu quả. Đề ra các nhiệm vụ, mục tiêu của từng ban ngành cụ thể. Từ đó đánh giá tình hình hoạt động chung, hiệu quả của các phòng ban.
– Xây dựng kế hoạch nhân sự, tuyển dụng. Đồng thời phê duyệt quy định, chính sách bổ nhiệm, miễn nhiệm, các quy chế tiền lương, tiền thưởng, tiền trợ cấp. CEO cũng sẽ duyệt kết quả đánh giá của các nhân viên, xác định khen thưởng hay phạt,…
Tất nhiên, trên thực tế CEO còn đảm đương khối lượng công việc nhiều hơn thế nữa. Và tùy vào mỗi doanh nghiệp khác nhau mà trách nhiệm, công việc của người CEO sẽ như thế nào.
Yêu cầu cơ bản để trở thành một CEO
Không phải ai cũng trở thành một CEO được. Thực tế đòi hỏi người đó cần phải hội tụ được những yêu cầu cơ bản như sau:
Kiến thức đa lĩnh vực
Đây là yếu tố thiết yếu đối với người CEO. Bạn phải có được tầm nhìn tổng quan và tầm nhìn xa đối với mọi thứ. Dĩ nhiên, để có được điều đó bạn phải tích lũy một khối lượng kiến thức khá lớn. Nó không chỉ có kiến thức về chuyên môn mà còn rất nhiều lĩnh vực khác nữa.
CEO phải có kiến thức khoa học về việc quản trị doanh nghiệp, bao gồm cả việc quản trị con người. Quản trị công việc bao gồm 5 chữ C. Cụ thể như sau:
- Country: Là luật pháp, văn hóa, lịch sự của một đất nước.
- Company: Văn hóa, lịch sử, nội quy, hệ thống và quy trình quản lý của công ty.
- Customer: Hệ thống khách hàng, phân khúc khách hàng, ai là khách hàng của công ty.
- Consumer: Đặc điểm tiêu dùng, đối tượng tiêu dùng.
- Competitor: Bao gồm đối thủ cạnh tranh là ai, như thế nào, đâu là đối thủ chính, đâu là khách hàng tiềm năng.
Ngoài ra, quản trị còn có 6 chữ P cụ thể như sau:
- People: Chính là quản trị con người.
- Process: Là quy trình, hệ thống quản lý.
- Product: Sản phẩm.
- Place: Phân phối bán hàng.
- Promotion: Marketing, quảng bá, truyền thông, khuyến mãi.
- Price: Giá cả.
Một CEO để thành công đòi hỏi phải nắm rõ được các kiến thức về tài chính, thuế, đầu tư, các kiến thức tổng quát về xã hội, lịch sử, địa lý và những thông tin cập nhật toàn cầu.
Nền tảng về khoa học quản trị
Đây được coi là nền móng cơ bản để trở thành một giám đốc điều hành xuất sắc. Không những phải hội tụ được tất cả những kiến thức về quản trị sau khi trải qua quá trình đào tạo mà người CEO còn phải thường xuyên tự mình nghiên cứu, tìm tòi, cập nhật, học hỏi không những kiến thức mới trong lĩnh vực này để có thể bắt kịp với xu hướng quản trị, điều hành doanh nghiệp một cách hiệu quả nhất.
Kinh nghiệm, kỹ năng
Kỹ năng là phần “mềm” của sự hiểu biết và rèn luyện, từ đó hỗ trợ cho phần “cứng” kiến thức tích lũy được và vận dụng kiến thức thành công trong công việc, hành động cụ thể để có được hiệu quả tốt nhất. Vậy những kỹ năng của một CEO chuyên nghiệp là gì?
Đó là kỹ năng lập kế hoạch chiến lược, tổ chức, thiết lập mục tiêu, phân tích, đưa ra quyết định, giải quyết vấn đề, giao tiết thông tin một cách hiệu quả. Bên cạnh đó còn có kỹ năng viết lách, trình bày thuyết trình một cách xuất sắc, quản lý thời gian, có kỹ năng quản lý stress để cân bằng được cuộc sống và công việc.
Kinh nghiệm mà CEO có được chính là nhờ sự trải nghiệm từ thực tế của bản thân. Kinh nghiệm của người khác mà mình học hỏi được mới chỉ đơn giản là kiến thức của mình. Hãy nhớ rằng, kinh nghiệm từ bản thân sẽ được xếp từ vị trí thấp đến vị trí cao, từ quy mô nhỏ đến quy mô lớn, từ đơn giản đến phức tạp, từ thất bại đến thành công.
Kinh nghiệm cần được phân tích, đúc kết thành giá trị tri thức của mỗi nhà quản trị, giúp trở thành CEO chuyên nghiệp. Các CEO chuyên nghiệp cũng biến suy nghĩ, hành động và các trải nghiệm tích cực thành hành động tích cực trong công tác quản trị của mình, điều đó vẫn hay gọi là thói quen tốt.
Như vậy, có thể thấy rằng để trở thành một CEO chuyên nghiệp cần có K.A.S.H (Knowledge, Attitudes, Skills và Habit – Kiến thức, Thái độ, Kỹ năng và Thói quen tốt).
Tất nhiên, kinh nghiệm, kỹ năng chuyên môn là chưa đủ. Người điều hành phải là một người dày dạn về vốn sống, thông hiểu những vấn đề về đối nhân xử thế. Do đó, muốn trở thành CEO của một tổ chức, đảm bảo quản lý tốt một tập thể dù lớn hay nhỏ thì bạn đều cần đến sự va chạm, trải nghiệm, thử thách bản thân ở nhiều lĩnh vực, môi trường và hoàn cảnh khác nhau.
Thái độ
CEO giỏi và CEO chuyên nghiệp sẽ có nhiều điểm khác biệt. Cụ thể, một CEO giỏi có thể điều khiển một công ty phát triển, mang về lợi nhuận cao, tuy nhiên việc kinh doanh ấy chưa chắc đã đem lại lợi ích cho xã hội, thậm chí còn gây tổn hại đến xã hội. Điển hình như Bột ngọt Vedan hay sữa nguồn gốc từ Trung Quốc với thành phần nhiễm melamine.
Còn một CEO chuyên nghiệp chẳng những giỏi về chiến lược, quản trị, kinh doanh tốt mà còn phải có thái độ sống tích cực, có ích cho cộng đồng, có trách nhiệm với xã hội. Nói chung, yếu tố đạo đức trong quản trị, kinh doanh chính là kim chỉ nam đối với bất kỳ CEO chuyên nghiệp nào ở trên toàn cầu.
Chịu được áp lực, sức khỏe tốt
CEO là một người phải làm việc dưới khá nhiều áp lực. Do vậy, một sức khỏe tốt, một tinh thần thép chính là những yếu tố quan trọng để giúp cho bạn có thể vượt qua khó khăn, thử thách, hoàn thành tốt vai tò của mình.
Tố chất bẩm sinh
Muốn trở thành một CEO đã khó, để thành công trên cương vị CEO lại càng khó hơn. Một người điều hành chuyên nghiệp, xuất sắc bên cạnh việc phải được đào tạo, học tập bài bản thì bạn còn phải có định hướng tốt, có tốt chất bẩm sinh. Do vậy, không phải người nào giỏi cũng đều có thể trở thành một người CEO.
Những tốt chất thường có của người CEO bao gồm chỉ số thông minh (IQ), chỉ số cảm xúc (EQ), tư duy khoa học, khả năng quan sát, tổng hợp, phân tích, hệ thống, sáng tạo,…Ngoài ra, tính cách nhanh nhạy, quyết đoán, thần thái uy lực của một người cầm quyền cũng sẽ quyết định việc bạn có thể trở thành người CEO hay không.
Danh sách 10 CEO vĩ đại nhất mọi thời đại
David Packard – Rút lui khỏi CLB CEO
Năm 1949, khi tham gia vào buổi hợp mặt các nhà lãnh đạo của doanh nghiệp David Packard đã từng nói: “Một công ty không chỉ có trách nhiệm kiếm nhiều tiền cho các cổ đông. Chúng ta còn phải có trách nhiệm đối với nhân viên của mình là phải nhìn nhận chân giá trị của họ như một con người”.
Lúc này ông chỉ mới 37 tuổi, trong khi đó những người đàn anh trong giới kinh doanh lúc bấy giờ lại nhận xét rằng quan điểm của David Packard đã tiến gần đến chủ nghĩa xã hội nếu không muốn nói là quá nguy hiểm.
David Packard chưa bao giờ mong muốn trở thành một thành viên của câu lạc bộ CEO. Trong thời đại mà các nhà điều hành chỉ thích giam mình trong văn phòng “kín cổng cao tường” gỗ gụ xa hoa thì ông lại lựa chọn cho mình một chỗ ngồi giản dị chung với các kỹ sư.
Ông xây dựng một nền tảng văn hóa cống hiến, biến nó trở thành một vũ khí cạnh tranh tối thượng, mang lại lợi nhuận cho công ty xuyên suốt 40 năm.
Tuy các giá trị mà David Packard làm được dần dần biến mất trong HP nhưng ông cũng đã tạo nên chuỗi DNA cho Silicon Valley nhiều hơn bất kỳ vị CEO nào. Nó giống như là một di sản mà các nhà kiến trúc xây dựng nền dân chủ tại Ky Lạp cổ đại để lại. Tinh thần và hệ thống của Hewlett vẫn tiếp tục sống mãi, nó vượt ra khỏi bức tường tổ chức mà họ xây dựng.
Katharine Graham – Không khiếp sợ
Katharine Graham cho rằng: “Can đảm, như người xưa từng nói, không phải là không sợ hãi, mà là khả năng hành động khi sợ hãi”.
Sau cái chết bất ngờ của người chồng, bất đắc dĩ Katharine Graham phải chịu trách nhiệm nặng nề, gánh lên vai xây dựng tờ Washington Post (một tờ báo địa phương lúc ấy không mấy gì nổi bật) để trở thành một tờ tạp chí mà người ta luôn nhắc đến như New York Times thời bấy giờ.
Thời điểm quyết định nhất là vào năm 1971, khi mà bà phải đối mặt với Hồ sơ Lầu năm góc (Pentagon Papers) – một cuộc nghiên cứu của Bộ Quốc phòng bị tiết lộ cho thấy chính phủ đã che giấu một số thông tin thật về chiến tranh tại Việt Nam.
Lúc bấy giờ, tờ Times bị tòa cấm khi còn đăng các trích đoạn trong tài liệu này. Còn tờ Post của Graham nếu đăng tin có thể bị khởi kiện vì luật Gián điệp. Nó sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đến việc bán cổ phần và những bản truyền hình béo bở.
Tuy nhiên, Graham đã quyết định công bố tài liệu này. Bà cho rằng nếu tồn tại mà phải hy sinh linh hồn của công ty còn tệ hại hơn là không sống sót.
Kết quả, tờ Post của bà đã được tòa án tối cao xử thắng kiện. Đây trở thành quyết định đáng nhớ của Katharine Graham – một vị CEO bất đắc dĩ lúc nào cũng cảm thấy lo lắng, bất an. Bà đã xây dựng nên một tờ báo vĩ đại, qua đó gầy dựng một công ty vĩ đại, một công ty vinh dự có mặt trong danh sách 50 thương vụ IPO thành công nhất trong số 25 năm qua. Nó cũng được nhận vốn đầu tư của Warren Buffet.
William McKnight – Sức sáng tạo kỷ luật
“Bài thi dành cho sự thông minh tột bậc là khả năng kiềm giữ hai ý tưởng đối lập trong đầu cùng lúc mà vẫn giữ được khả năng vận hành”, đó chính là câu mà F. Scott Fitzerald đã viết.
Ở thời gian đầu, người khổng lồ thường rơi vào một trong hai nhóm đó là Sáng tạo cá nhân (như Walt Disney) và xây dựng hệ thống (như John D. Rockefeller).
Tuy nhiên, William McKnight của 3M lại không nằm trong hai trường hợp trên. Vào năm 1929, người nhân viên kế toán mẫu mực này đã kết hợp hai mô hình thành một mô hình toàn toàn mới. Một công ty có thể chuyển sức sáng tạo thành một quy trình hệ thống và vận hành liên tục.
Nhiều người đã nghe nhắc nhiều đến câu chuyên về nhà khoa học ở 3M cho nổ tung một lỗ hổng trong tầng hầm của nhà mình để có chỗ chứa chiếc máy tạo ra những miếng giấy dính. Sản phẩm này khi thử nghiệm trên thị trường lại bị thất bại. Vậy làm thế nào, giống như một người buôn chất cấm nhưng William McKnight lại tạo ra một nhóm người “nghiện” dùng sản phẩm này?
Đó là ông đã phát miễn phí cho các nhân viên làm việc ở trong trụ sở. Đây cũng chính là câu chuyện ca ngợi về tinh thần quyết tâm, vượt mọi tình huống khó khăn của ông. Bài học rút ra từ đây đó là “vượt lên những thứ tầm thường”.
Cũng chính nhờ vào các doanh nhân tại 3M đã thường xuyên đấu tranh để bảo vệ ý tưởng của mình nên họ đã thành công khi một loạt sản phẩm được ra đời, điển hình như Post – its.
David Maxwell – Biến quá trình xoay chuyển thành một nghệ thuật
Nếu cho rằng xoay chuyển là một nghệ thuật thì Maxwell chính là Michelangelo. David Maxwell với bản tính sốt sắng và đầy sáng tạo đã không chỉ cứu công ty thoát khỏi bờ vực phá sản mà đồng thời còn dẫn dắt giúp Fannies Mae trở thành một công ty thịnh vượng.
Một số nước cờ chẳng hạn như bán đi 10 tỷ đô la các nợ vay không sinh lãi, là hành động “chữa cháy” thông thường mà bất kỳ CEO nào cũng nghĩ đến. Tuy nhiên, tài năng của David Maxwell lại được biểu hiện rất rõ thông qua việc đóng khung quá trình tái thiết quanh sứ mệnh.
Ông đã củng cố các sợi dây liên kết xã hội của Hoa Kỳ bằng việc dân chủ hóa việc sở hữu nhà. Trong khi đó, nếu Fannie Mae làm tốt công việc của mình thì người dân bình thường tưởng chừng sẽ bị loại ra khỏi danh sách sở hữu nhà, nhóm người thiểu số, gia đình có bố hay mẹ đơn thân,…đều dễ dàng dành được một phần của mình trong “giấc mơ Mỹ”.
James Burke – Hành động trước khi khủng hoảng diễn ra
Chỉ vì một lý do sai lệch mà cựu lãnh đạo Johnson & Johnson được xem như là một huyền thoại mà mọi người tôn sùng.
Ông yêu cầu của mọi người chỉ ra hành động dũng cảm của CEO. Và nhiều người nhắc đến việc quyết định thu hồi Tylenol của James Burke trước cuộc khủng hoảng nhiễm độc cyanide năm 1982, đốt bỏ 100 triệu đôla lợi nhuận cùng với hành động này. Đó là một câu chuyện vô cùng tuyệt vời.
Chẳng ai có thể đoán trước được hành đồng khủng bố nhắm vào khách hàng của J&J năm 1982. Tuy nhiên, hành động của J&J là hoàn toàn trong dự báo. Họ không cần phải tranh luận, cân nhắc giữa sự an toàn của khách hàng và e ngại về ảnh hưởng tài chính trong ngắn hạn.
Bởi, cuộc tranh luận này đã diễn ra từ trước rất lâu rồi. Burke được đưa vào danh sách mà không phải vì ông đã đưa J&J rời khỏi cuộc khủng hoảng. Ông được đưa vào vì ông đã lãnh đạo một công ty tránh được khủng hoảng.
Darwin Smith- Đặt câu hỏi và dịch chuyển hòn đá
Darwin Smith từng là nhà lãnh đạo bị trường quân chê là “Anh sẽ không bao giờ làm lãnh đạo được”.
Trước tình trạng công ty dần tàn lụi, hầu hết mọi khoản vốn đều bị chôn vùi trong những nhà máy giấy khổng lồ. Tuy nhiên, Darwin Smith lại không hề đưa ra bất kỳ câu phát biểu nào về tầm nhìn, một vụ sáp nhập lòe loẹt, một chương trình thay đổi vênh váng,…Thay vào đó, ông đưa ra quyết định “bán các nhà máy”.
Quyết định này đến sau những cuộc thảo luận giữa Smith và các nhà lãnh đạo. Khi một trong số họ nhận xét rằng Kleenex, một sản phẩm phụ trở thành một thương hiệu đại diện cho cả ngành hàng, giống như Coke hay Band-Aid.
Trong một số hành động được một giám đốc tại Kimberly-Clark gọi là “quyết định can đảm nhất mà tôi từng thấy ở một CEO”, Smith rũ bỏ lịch sử 100 năm của doanh nghiệp, bán luôn nhà máy nguyên thủy tại Kimberly, Wis.
Những nhà phân tích tính toán cô số thiệt hại cho doanh thu, chứng khoán giảm, Forbes còn tiên đoán thảm họa. Tuy nhiên, sự kiên trì của Darwin Smith đã giúp ông tìm lại sự tỉnh táo lạnh lùng tựa thép. Dĩ nhiên, hành động của ông là đúng.
Sau 25 năm, Kimberly-Clark trở thành một doanh nghiệp sản xuất giấy tiêu dùng hàng đầu trên thế giới. Cổ phiếu của công ty cũng cao gấp bốn lần so với thị trường trong cùng khoảng thời gian. Thậm chí, ông còn thẳng tay mua lại đối thủ sừng sỏ của mình là công ty Scott Paper.
George Merck – Đặt lợi nhuận chỉ ở hàng thứ hai
Ước tính mỗi năm có khoảng 30 triệu người nhận được Mectizan – viên thuốc được sản xuất từ sự quan sát của ông và chúng phần lớn được phát miễn phí.
Tháng 8/1952 trên bìa của tờ Time, George Merck đã tuyên bố rằng “Thuốc là dành cho con người, không phải vì lợi nhuận”. Đây cũng được coi là kim chỉ nam mà công ty ông đã tuân thủ khi phân phát streptomycin cho trẻ Nhật sau thế chiến II.
Song, George Merck không phải là người chạy theo lý tưởng mù quáng. Nhờ cốt cách giản dị, lịch thiệp ông đã tin rằng mục đích của công ty là phải làm điều gì đó hữu ích và làm cho thật tốt. Ông nói rằng “Và nếu chúng ta nhớ điều này, lợi nhuận chắc chắn sẽ đến”, “Chúng ta càng nhớ rõ, lợi nhuận đến càng nhiều”.
George Merck chính là sự phản chiếu hình ảnh của những CEO vì quá phụ thuộc vào Wall Street mà không giúp gì được cho cộng đồng, thậm chí là kiếm lợi nhuận. George Merck đã phục vụ cổ đông tốt, bởi ông biết cách phục vụ cộng đồng trước.
Sam Walton – Vượt qua sự thu hút
Mô tả về bản thân mình, Sam Walton đã nói rằng “Tôi có tính cách của một nhân viên tiếp thị nhưng linh hồn của một nhà sản xuất”.
Trước khi qua đời vào năm 1992, Sam Walton đã thực hiện hai bước vô cùng khôn ngoan, đảm bảo ý tưởng này vẫn còn được tiếp tục trong tương lai. Thứ nhất, ông đề ra mục tiêu mà ông biết rằng trong thời đại của mình không thể thực hiện được: tăng doanh thu hàng năm từ dưới 30 tỉ đôla lên đến 125 tỉ vào năm 2000.
Thứ hai, không để cho tính cách cá nhân che lấp lý tưởng. ông chọn một người kế nhiệm dường như không có chút thu hút nào. Dưới thời David Glass, Wal-Mart vượt cột mốc 125 tỉ, ghi dấu 165 tỉ rất ấn tượng vào năm 2000.
Hơn ai hết, Walton hiểu rằng một vị lãnh đạo quá thu hút và nổi trội sẽ nguy cơ thế nào. Ông đã chứng minh rằng, cũng giống như bất cứ trở ngại từ khuyết tật nào, ta cũng đều có thể vượt qua.
Bill Allen – Nghĩ lớn hơn
Bill Allen luôn tự nhắc nhở bản thân “Đừng nói quá nhiều mà hãy để cho người khác nói”. Những chiếc máy bay Boeing đã giúp Mỹ thắng cuộc chiến, tuy nhiên chiến thắng vào năm 1945 giống như là án tử hình đối với Boeing.
Doanh thu giảm đến 90% vì các đơn đặt hàng máy bay ném bom không còn nữa chỉ sau một đêm. Và máy bay ném bom, ai cũng biết, là toàn bộ sản phẩm của Boeing lúc bấy giờ.
Năm 1952, ông đặt cược rất lớn vào chiếc máy bay dân dụng mới đó là 707. Thời điểm đó, Boeing cũng không hề quan tâm đến thị trường máy bay dân dụng, hoặc ít nhất các khách hàng tiềm năng đều nhận xét “Anh đang tạo ra những chiếc máy bay ném bom tuyệt vời ở Seattle. Cứ việc chăm chút cho thị trường ấy đi!”.
Dưới tài lãnh đạo của Bill Allen, Boeing đã xây dựng nên những chiếc 707, 727, 737, 747 – bốn trong số những vụ đặt cược thành công nhất trong lịch sử ngành này.
Tương tự như các CEO hiện tại, ông vượt lên các suy nghĩ nông cạn của đám đông xung quanh, chiến lược ngắn hạn, so đo từng xu trên mỗi cổ phiếu, mục tiêu hạn hẹp. Bill Allen đã suy nghĩ lớn hơn thế và nhờ vậy mà để lại một di sản cho người sau.
Charles Coffin – Xây dựng một sân khấu cho mọi người cùng trình diễn
Xuất thân từ ngành công nghiệp đóng giày, Charles Coffin và cũng là chủ tịch đầu tiên của General Electric không nhìn nhận mình là thiên tài. Phần lớn mọi người đều chưa bao giờ nghe đến Charles Coffin, và đó chính là sự chứng minh rõ ràng nhất sự vĩ đại của ông.
Người tiền nhiệm của ông là một phần nguyên nhân, vì quả thật không một CEO nào cảm thấy dễ dàng khi tiếp quản công ty từ một nhà khởi nghiệp. Đặc biệt là những người ấy lại nắm giữ bản quyền của bóng đèn điện, máy hát, điện ảnh, pin, alkaline, máy truyền tải điện.
Tuy nhiên, Coffin biết công việc của mình không phải là trở thành một Thomas Edison thứ hai dù rằng Coffin cũng là một nhà phát minh tài ba. Phát minh của ông là công ty General Electric Co.
Coffin đã theo dõi hai phát kiến xã hội có tầm ảnh hưởng quan trọng. Phòng thí nghiệm đầu tiên của nước Mỹ và ý tưởng phát triển quản trị một cách hệ thống.
Trong khi Edison lại là một người thiên tài với hàng ngàn người giúp việc, còn Cofin lại tạo ra một hệ thống thiên tài không phụ thuộc vào ông. Giống như các nhà sáng lập nước Mỹ, ông sáng tạo lý tưởng và cơ chế tổ chức của ông để trở thành một trong những tổ chức trường tồn lâu đời và được mơ ước nhiều lần trên thế giới.
Edison không phải cái tên duy nhất che lấp tên ông. Nếu như Charles Coffin có chút tên tuổi nào đó thì hẳn cũng sẽ bị rơi vào lãng quên vì Swope, Cordiner, Jones và Welch – những CEO của GE đều là những người khổng lồ của thời đại. Charles Coffin thì hoàn toàn khác.
Hơn bất kỳ vị lãnh đạo nào, Charles Coffin đưa GE thành một công ty vĩ đại. Tạo nên một cỗ máy chế tạo liên tục ra những người khổng lồ. Do vậy, ông còn đứng trên một bậc so với những tên tuổi CEO đã che khuất ông. Ông giống như xây dựng một sân khấu để trên đó, còn mọi người sẽ vào thi thố và trình diễn.
Trên đây là một vài chia sẻ về CEO là gì, những thông tin về CEO và các CEO vĩ đại nhất mọi thời đại. Hi vọng qua đây bạn có thể hiểu hơn về vai trò của CEO và xác định rõ mục tiêu để phấn đấu.